Hành trình Liên Hoa- Sự sống diệu kỳ (Chương 13)

HaivanStory

Chương 13: Trở về nhà – Vòng tay quen thuộc

Sau một hành trình dài và tĩnh lặng xuyên qua khoảng không gian liên thiên hà, một ánh sáng quen thuộc bắt đầu xuất hiện ở phía trước. Ban đầu chỉ là một vệt sáng mờ ảo, nhưng nó dần lớn hơn và rực rỡ hơn, mang theo màu sắc đặc trưng của vô số ngôi sao hợp thành một thiên hà xoắn ốc quen thuộc. Đó chính là Dải Ngân Hà, ngôi nhà của họ.

Một cảm giác ấm áp và thân thuộc lan tỏa trong phòng điều khiển. Sau bao nhiêu năm ánh sáng và những trải nghiệm phi thường ở một thiên hà xa xôi, cuối cùng họ cũng đang trở về vòng tay của ngôi nhà vũ trụ của mình.

“Chúng ta đang tiếp cận vùng hào quang của Dải Ngân Hà,” Linh thông báo, giọng chứa đựng sự xúc động. “Các hệ thống định vị đang khóa tín hiệu của các ngôi sao quen thuộc.”

Khi tàu “Minh Hằng” tiến sâu hơn vào vùng hào quang, họ bắt đầu nhận ra những cụm sao cầu quen thuộc, những “người hàng xóm” lâu năm của Hệ Mặt Trời. Ánh sáng của chúng, dù đã trải qua hàng ngàn năm ánh sáng để đến được đây, vẫn mang một vẻ đẹp thân thương.

Kenji và đội kỹ thuật theo dõi sát sao các thông số của con tàu khi nó di chuyển qua vùng không gian này. Họ chuẩn bị cho giai đoạn giảm tốc độ để có thể đi vào đĩa thiên hà một cách an toàn. Việc chuyển đổi từ trạng thái bẻ cong không gian trở về không gian bình thường đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối.

Anya và đội khoa học bắt đầu điều chỉnh các kính thiên văn để quan sát các vùng quen thuộc của Dải Ngân Hà. Họ tìm kiếm những dấu hiệu của các kính thiên văn không gian mà nhân loại đã phóng lên, những “người canh gác” lặng lẽ dõi theo vũ trụ.

David cố gắng thiết lập các kênh liên lạc với Trái Đất. Khi khoảng cách dần thu hẹp, hy vọng về một cuộc liên lạc thành công ngày càng lớn. Anh chuẩn bị những lời đầu tiên để báo cáo về hành trình phi thường của họ.

Khi tàu “Minh Hằng” tiến vào đĩa thiên hà, khung cảnh trở nên quen thuộc hơn nhưng cũng không kém phần tráng lệ. Những nhánh xoắn ốc với vô vàn ngôi sao, những đám mây bụi và khí rực rỡ hiện ra như những ký ức sống động.

“Chúng ta đang ở trong nhánh Perseus,” Linh thông báo. “Hệ Mặt Trời của chúng ta nằm ở nhánh Orion, vẫn còn một quãng đường nữa.”

Họ tiếp tục hành trình xuyên qua các nhánh xoắn ốc của Dải Ngân Hà, hướng về vị trí của Hệ Mặt Trời. Mỗi ngôi sao quen thuộc xuất hiện trên màn hình như một lời chào đón nồng nhiệt.

Cảm xúc của các thành viên trong đội ngày càng dâng trào. Sau nhiều năm xa cách, họ sắp được trở về nhà. Những ký ức về Trái Đất, về gia đình và bạn bè, ùa về trong tâm trí mỗi người.

Khi họ tiến gần đến vùng lân cận của Hệ Mặt Trời, ánh sáng của Mặt Trời, dù vẫn còn là một chấm sáng nhỏ, đã trở nên đặc biệt ấm áp và thân thương.

“Chúng ta đang nhận được tín hiệu từ các trạm theo dõi trên Trái Đất!” David reo lên, giọng đầy phấn khích. “Họ biết chúng ta đang trở về!”

Cuộc liên lạc đầu tiên sau nhiều năm ánh sáng là một khoảnh khắc xúc động. Những giọng nói quen thuộc vang lên trong phòng điều khiển, tràn ngập niềm vui và sự mong đợi.

Khi tàu “Minh Hằng” tiến vào Hệ Mặt Trời, những hành tinh quen thuộc hiện ra trước mắt họ – Sao Mộc với những dải mây tuyệt đẹp, Sao Thổ với những chiếc vành lộng lẫy, và cuối cùng, Trái Đất, hành tinh xanh biếc thân yêu, đang chờ đợi họ trở về.

(Còn tiếp…)